Có lần Đức Phật nói:
“Này, La Hầu La, con nghĩ thế nào? Mục đích của cái gương là gì?”
La Hầu La trả lời:
“Bạch Thế Tôn, mục đích là để phản tỉtỉ.”
Đức Phật dạy:
“Cũng vậy, này La Hầu La, sau khi phản tỉnh nhiều lần, con hãy tu hành
thân nghiệp, sau khi phản tỉnh nhiều lần, hãy tu hành khẩu nghiệp, sau khi
phản tỉnh nhiều lần, hãy tu hành ý nghiệp”.
Nếp sống đạo là nếp sống luôn luôn có phản tỉnh, không buông trôi,
không phóng túng. Cái gương mà Đức Phật nói không phải là cái gương soi
mặt, mà là cái gương tâm hồn soi chiếu lại mọi ý nghĩ, lời nói và việc làm
của mình có hợp hay không với nếp sống đạo; nếp sống Phật giáo, tức là như
lời Phật dạy La Hầu La, có hại hay không có hại đối với mình; đối với người,
có lợi hay không có lợi, đối với mình và đối với người, đem lại hạnh phúc
hay là gây ra đau khổ bất hạnh cho mình và cho người.
Vì sao Đức Phật lại khuyên chúng ta phải phản tỉnh nhiều lần? Đó là do
quá trình diễn biến của nghiệp, là giai đoạn dụng tâm, cũng gọi là tác ý.
Thông thường, chúng ta gọi là ý muốn.
Ngay trong giai đoạn ý muốn này, chúng ta cũng phải phản tỉnh, phải xét
xem muốn như vậy là đúng hay không đúng, hợp hay không hợp với nếp
sống đạo, nếp sống Phật giáo, có lợi lạc cho mình và cho người hay không,
đem lại hạnh phúc hay là gây ra đau khổ, cho mình và cho người hay là cho
cả hai.
Tiếng Lòng
Namo Buddhaya