- Ngày dài nhìn thấu nhân tâm, năm dài nhìn thấu nhân phẩm. Phúc phú
quý vây quanh bao lời ngọt, chỉ khi hoạn nạn mới thấu rõ được chân tình
mà thôi. - Con người khi còn trẻ, xung quanh chúng ta dường như lúc nào cũng
có rất nhiều bạn, rộn rã tiếng cười và sự sôi động. Thế nhưng khi bánh xe
thời gian xoay tròn, năm tháng đã cuốn trôi, liệu những lúc rơi vào nguy
khốn, sẽ có bao nhiêu người cam tâm tình nguyện ở bên bạn? - Một người cư xử có thật lòng hay không, thời gian chính là câu trả lời
tốt nhất. Thời gian chính là đôi mắt trí tuệ vô hình, có thể giúp bạn đưa ra
câu trả lời chính xác về việc nên giữ thân tình với ai, và ai nên rút khỏi cuộc
đời bạn. Bạn bè không cần nhiều, nhưng buộc lòng phải chất. Những người
lợi dụng bạn, giữ lại để làm gì? - Hãy kết giao với người thực sự xứng đáng! Trải qua năm tháng thăng
trầm, khổ cực, ai nguyện ý cùng bạn sẻ chia khó khăn, đó là những người
bạn tốt thật sự. Họ giống như nước suối tinh lành, tuy thanh đạm, vô vị,
nhưng bền bỉ trung thành, không gì có thể vấy bẩn. - Chọn bạn bè chính là ‘chọn vận mệnh cuộc đời. Người đi bên cạnh bạn
thế nào, tương lai bạn cũng sẽ như vậy. Chọn đúng bạn, đường đời dễ bước,
chọn sai bạn, đường đời gian nan. Bạn sẽ không lười biếng khi có người bạn
chăm chỉ. - Ở cạnh người khiến mình thoải mái, dù im lặng không nói gì, cũng
không thấy gượng gạo, ngay cả khi chưa nói cũng đã hiểu được ý nhau, thoải
mái được là chính mình. Đó chính là cái gọi là “tri âm tri kỷ”.
Month: February 2023
THÀNH TỰU MỘT ĐỜI TU
Sau thời gian thọ bệnh, Đại lão Hòa thượng Tinh Vân đã xả bỏ báo thân
viên tịch vào chiều ngày 5-2-2023 (ngay ngày Rằm tháng Giêng-Quý Mão),
trụ thế 97 năm. Sau lễ trà tỳ hôm qua (13/2) đã phát hiện nhiều xá-lợi của
Đại lão Hoà thượng.
Khi còn tại thế, Đại lão Hòa thượng Tinh Vân từng nói rằng sau khi mình
viên tịch sẽ không để lại xá-lợi. Tuy nhiên, sau hơn 3 tiếng đồng hồ, khi các
đệ tử đang sắp xếp xương cho Đại lão Hòa thượng thì phát hiện rất nhiều
viên xá-lợi tròn bằng pha lê sạch sẽ, trắng nhẵn bóng, to bằng viên ngọc trai,
xương, có vô số di vật nhỏ, số lượng hiện tại khó có thể đếm được, thật đáng
kinh ngạc.
Hầu hết các xá-lợi của Đại lão Hòa thượng đều trong trắng và tinh khiết
như sữa, giống như chùa Niết Bàn nơi Ngài ngồi; Ngoài ra còn có những
viên xá-lợi pha lê tròn có màu đỏ, vàng, xanh, đen và các màu tráng men
khác. Ngoài ra còn có xương xá-lợi, hoa xá-lợi…
Về phần tại sao Đại lão Hòa thượng Tinh Vân lại nói rằng mình không có
xá-lợi? Đại lão Hòa thượng hy vọng rằng sự hiểu biết của thế giới về Phật
giáo nên quay trở lại những điều cơ bản, thay vì tìm kiếm hình thức và hình
thức, và không nhấn mạnh niềm tin vào xá-lợi. Như Thầy đã từng nói, chỉ
có đạo đức mới là kho tàng vô tận, chứng được chân lý tánh Không mới là
con đường đưa đến giải thoát tối hậu.
Xá-lợi thân thật của Đại lão Hòa thượng chứng minh rằng những hành
giả Bồ-tát của Phật giáo nhân văn phục vụ tất cả chúng sinh trên thế giới với
lòng từ bi và trí tuệ, và thực hiện ba thực hành tốt và bốn thực hành bố thí,
đó cũng là Pháp tối thượng.
Đại lão Hòa thượng Tinh Vân nói rằng ngoài xá-lợi thân thật, tình bạn
trọn đời của Hoà thượng các bài giảng Pháp và các tác phẩm viết, chẳng hạn
như 395 bản sao “Toàn tập của Hòa thượng Tinh Vân”, đều là xá-lợi pháp
thân của Ngài. Nếu ai đọc được thì nâng cao tu dưỡng đạo đức, tự mình tu
tập mới là con đường giải thoát chân chính an lạc hạnh phúc.
Tuệ An lược dịch từ The Merit Times
CỐT CÁCH NGƯỜI TU HÀNH
Nhiều người tu lâu năm, thường đi chùa, ăn chay, ngồi thiền, niệm Phật,
làm công quả, theo học giáo lý với nhiều thầy nổi tiếng, nhưng bấy nhiêu đó
có đủ để chứng minh là người này tu khá, tu đúng và đưa đến giải thoát hay
không?
Cũng có những người tu chỉ thích đến chùa làm công quả, hoặc thích tạo
chùa to, tượng lớn.
Có người thích nhiều chùa, đông đệ tử.
Có người thích học lấy nhiều bằng cấp thế gian.
Có người thích nổi tiếng, v.v…
Những cái đó có phải là tu không?
Sau đây là những tiêu chuẩn tối thiểu và căn bản để nhận xét một người
tu đúng hay không?
- Còn ham thích tài sản, danh lợi và sắc dục hay không?
- Còn dễ nổi sân hay không?
Khi gặp chuyện trái ý thì có giận dữ, bực tức hay không? - Còn kiêu căng ngã mạn hay không?
Còn thích khoe khoang, điều khiển kẻ khác không?
Còn thích được khen ngợi, được tâng bốc hay không? - Còn chấp vào Đạo của tôi, thầy tôi hay pháp môn của tôi là hay hơn
hết?
Còn có cái tâm hẹp hòi, ưa chia rẽ, bè phái, chỉ trích vu khống, chụp mũ
người khác không?
Nếu còn 4 điều trên thì dù đã tu 30, 40 năm, ngồi thiền nhập định 6, 7
tháng, tu đủ loại pháp môn Thiền, Tịnh, Mật, tụng làu làu đủ loại kinh chú,
có hàng ngàn đệ tử, viết hàng trăm cuốn sách, người này vẫn chưa tu đúng
theo đạo Phật !
Ngoài ra, một người tu còn cần phải có ít nhất những đức tính sau đây: - Biết làm phước, bố thí:
Có những người học (đọc) nhiều kinh sách, hiểu biết giáo lý, nói đạo rất
hay, nhưng không biết làm phước, bố thí, mà lại keo kiệt, bỏn sẻn, bo bo bám
chặt vào tài sản, tiền bạc của mình. - Nói lời ái ngữ:
Có người theo học đạo lâu năm mà không giữ gìn khẩu nghiệp, ăn nói xả
láng, chê bai, chỉ trích, vu khống, bịa đặt, phỉ báng kẻ khác. - Từ, Bi, Hỷ, Xả:
Thiếu 4 đức tính này thì không phải là kẻ tu hành ! - Khiêm cung và lễ độ:
Càng tu thì cái ngã phải nhỏ dần và biết cung kính tôn trọng kẻ khác, nhất
là các bậc trưởng thượng.
Hãy nhìn vào các phiên họp Đạo, các giao tế cộng đồng thì thấy rõ nhất.
Nếu chưa có những đức tính này thì cũng gọi là chưa biết tu hoặc tu chưa
đủ để sửa đổi tâm tánh.
Hãy tự xét lại, nhìn lại mình xem, mình đạt đến đâu để dừng lại sửa ngay
sơ sót, kẻo uổng phí một kiếp người may mắn có Đạo.
Cố Đại Lão H.T. Thích Trí Tịnh
TRỐN TRÁNH VẤN ĐỀ, GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ & TRIỆT TIÊU VẤN ĐỀ
- NGƯỜI BÌNH THƯỜNG TRỐN TRÁNH VẤN ĐỀ
Trên đời này, luôn tồn tại một số người nghèo nàn về tư duy và giỏi nhất
trong việc trốn tránh. Chạy trốn thực ra không thể giải quyết triệt để vấn đề,
mà chỉ là tạm đẩy vấn đề về phía sau mà thôi.
Một người không khéo ăn khéo nói thì cho dù có thay đổi môi trường
cũng không nâng cao khả năng xã giao của họ. Một người không biết nấu
ăn, có thay mới nhiều dụng cụ nấu bếp cũng không thể khiến họ trở thành
đầu bếp được.
Người thích trốn tránh xem ra có vẻ thảnh thơi, nhưng thực sự là họ đang
tự thu nhặt thêm vấn đề. Khi nhiều vấn đề bị tồn đọng, rồi cũng đến lúc họ
phải đối mặt với nó, lúc này áp lực mà họ phải chịu sẽ lớn hơn nhiều so với
lúc ban đầu.
Trốn tránh vốn dĩ là bản năng của bất kì loài sinh vật nào. Nhưng khi trốn
tránh trở thành thói quen, về sau gặp phải bất kỳ 1 vấn đề nào đó, cách mà
người ta nghĩ đến đầu tiên là trốn tránh thay vì suy nghĩ làm thế nào để giải
quyết vấn đề.
Một nhà tâm lý học đã từng nói: “Bạn không thể giải quyết vấn đề, bạn sẽ
trở thành một vấn đề”. Việc hôm nay để đến ngày mai, sớm muộn gì bạn
cũng bị chính thói quen ấy đè bẹp đến nghẹt thở. - NGƯỜI KHÔN NGOAN GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ
Người thông minh sẽ không chọn cách trốn tránh hay thỏa hiệp khi gặp
khó khăn, họ sẽ nhận ra vấn đề và tìm cách giải quyết ngay lần đầu tiên.
Những người có đầu óc linh hoạt rất giỏi trong việc chủ động phát hiện
ra vấn đề và tìm giải pháp cho chính mình.
Trong cuốn “Đạt Sinh” của Trang Tử có 1 câu chuyện thế này: Một ngày
nọ, Khổng Tử muốn tới nước Sở, trên đường đi có gặp một ông lão lưng gù
đang bắt ve sầu, động tác nhẹ nhàng linh hoạt tựa như nhặt một thứ gì đó
trên mặt đất. Khổng Tử hỏi ông lão:
“Thật là điêu luyện quá đi! Xin hỏi tiên sinh có bí quyết gì không?”
Ông lão đó nói:
“Lão có cách của lão. Mặc dù cây gậy rất dài, con ve sầu cũng leo lên rất
cao, khó mà dính chuẩn xác được ngay, nhưng lão đã kiên trì luyện tập. Sau
5, 6 tháng, lão có thể bắt ve nhẹ như nhặt đồ trên đất. Khi dính ve sầu, lão sẽ
đứng vững như một cái cây, cánh tay cầm gậy như một nhánh của cây đó
vậy. Mặc dù đất trời rộng lớn, cảnh vật trước mắt rất nhiều, nhưng lão chỉ
chuyên tâm chú ý đến đôi cánh của con ve sầu. Tuyệt đối không vì vạn vật
xung quanh mà phân tâm, lẽ nào lão không thể thành công chứ!”
Khi một người khôn ngoan đối mặt với một vấn đề, giống như ông lão
lưng gù bắt ve, tâm trí suy nghĩ phân tích vấn đề và đôi tay giải quyết vấn
đề. Khi vấn đề nhất thời gặp khó khăn, họ sẽ cố gắng gấp trăm nghìn lần để
khắc phục và nâng cao bản thân.
Một người mạnh mẽ như vậy, làm sao không thành công nhỉ? - NGƯỜI KIỆT XUẤT TRIỆT TIÊU VẤN ĐỀ
Khổng Tử nhìn thấy con ve sầu, nhưng Trang Tử nhìn thấy lại là con rùa.
Trong “Thu thủy” ghi lại câu chuyện Trang Tử câu cá ở Bộc Thủy.
Trang Tử thong dong thả câu bên Bộc Thủy, lúc này hai đại phu của Sở
quốc nói với ông: “Quân vương của chúng tôi muốn mời ngài giúp Quân
vương trị vì giang sơn”.
Trang Tử vẫn thả câu và chậm rãi hỏi: “Ta nghe nói nước Sở có một con
rùa đã sống ba nghìn năm. Sau khi nó chết, Sở vương bọc nó trong gấm lụa
và đặt trong một chiếc hộp trúc quý giá rồi đặt tại ngôi đền.
Hai vị đại nhân, các ngài cho rằng rùa thần muốn chết để tận hưởng vinh
hoa phú quý hay muốn sống vui vẻ tung tăng trong hố bùn?”
Hai vị đại phu dường như hiểu ra điều gì đó, họ trả lời Trang Tử: “Con
rùa này hiển nhiên là muốn tung tăng trong bùn hơn”.
Trang Tử nói: “Vậy hai ngài hãy mau quay về đi, ta cũng chỉ muốn làm
một con rùa trong hố bùn đó thôi.”
Trang Tử thân là một nhà hiền triết, hiểu cuộc sống hơn bất kỳ ai. Ông
biết mình bản thân mình sống đơn giản, không thích hợp với trò chơi đấu
đá vương quyền, càng không thể dành cả cuộc đời trong chiếc lồng son do
người giàu tạo ra. Ông chỉ muốn cuộc sống tự do tự tại, hòa mình với thiên
nhiên, với đạo.
Nhà triết gia Trung Quốc Feng Youlan đã nói về Trang Tử như thế này:
“Sự khôn ngoan của Trang Tử nằm ở chỗ: Ông không giải quyết vấn đề, mà
triệt tiêu vấn đề. Với Trang Tử, nhiều vấn đề trên thế giới thực sự không
phải là vấn đề”.
Trong “Tiêu Dao Du” Trang Tử viết: “Trí lực nhỏ không thể so sánh với
trí lực lớn; cuộc đời ngắn không thể so sánh được với cuộc đời dài”. So với
sự rộng lớn của vũ trụ, kiến thức của con người chỉ là một thứ kiến thức nhỏ
bé và cuộc đời ngắn ngủi cũng chỉ như một năm mà thôi.
Trong thế giới này, ai cũng chỉ như một đứa trẻ sơ sinh, không thể dự
đoán được rồi chúng ta sẽ gặp phải điều gì, cũng không thể khẳng định rằng
cuộc sống của chúng ta sẽ mãi suôn sẻ. Vậy nên, người đáng được ca ngợi
phải là người dám vượt qua giông bão chứ không phải trốn tránh đợi bão
giông qua đi.
Theo Báo Dân Sinh.